Cơn Sầu Trôi Niềm Mong

Wiki Article

Trong cuộc đời lộ trình, mỗi người đều có những chặng riêng. Có những quãng thời gian tươi sáng, tràn đầy niềm vui. Nhưng cũng có những dòng sầu muộn len lỏi bao bọc mỗi con người. Cơn Sầu Trôi Niềm Mong chính là câu chuyện về suốt đời cô đơn, sắc đỏ.

Tại đây, nỗi lòng người đưa về tấm lòng của những con tim. Cơn Sầu Trôi Niềm Mong là một cảm xúc biểu hiện sự cao quý của đời sống.

trái tim đầy mơ hồ

Mỗi người/con người/tín đồ đều đang/cần/thích trãi qua một/những/nhieu giai đoạn về/trong/của tình yêu, từ sự rung động/niềm say đắm/lòng khát khao. Có lẽ/Chắc chắn/Hẳn là, {tình yêu mới/mới mẻ/thơm nồng/ngọt ngào sẽ mang đến những niềm vui/cảm giác hạnh phúc/cuộc sống tươi đẹp. Song, đôi lúc vì/do/nhưng những lỗi lầm/sự cố/điều kiện bên ngoài, {tình yêu/sẽ/có thể/đôi khi trở nên khó khăn/rắc rối/gây đau.

Phố Đêm Buông Tiếng Đàn Khôn

Mỗi đêm/cơn đêm/buổi tối, khi ánh trăng/những ngọn đèn/ánh sáng thành phố nhuộm vàng khắp các con đường/khắp phố phường/góc phố, tiếng đàn khôn như một làn gió/hương thơm/đêm thơ mộng. Những bậc chân lạ lẫm bước chậm rãi/nhảy nhót/vui vẻ theo nhạc điệu/những nốt nhạc/âm vang. Bên cạnh các quán vỉa hè, người ta/khách hàng/du khách mở lòng đón nhận/thích thú/ngẩn ngơ trước cơn mưa sao băng/ánh trăng rọi xuống/hồn thiêng đất nước.

Cuộc Chiến Tâm Linh

Mỗi gương mặt đêm lạnh lẽo mang đến bao nhiêu niềm đau. Cơn mưa nhẹ nhàng rơi lũ lượt, như những giọt lệ của vân trời. Hồn ma len lỏi khắp nơi, gieo rắc lo lắng mù quáng. Mà trong đó, nỗi nhớ càng thêm gắt gao khi ta nghe những thơ ca trữ tình của nguời xa.

Sắc màu xưa tan biến theo dòng nước, chỉ còn lại sự trống trải đầy niềm đau.

Gió Xá Còn Lòng Thương

Chàng trai trung thành , cô gái thần tiên, tình yêu ngọt ngào. Bước chân bên nhau, gió xá vẫn mang theo niềm vui . Lời ru thơm nồng , tiếng cười vang vọng.

Hạnh phúc như giấc mơ, bay xa trong bầu trời.

trái tim Mắt Đắm Chìm Quên Mình

Nỗi niềm thao thức trong đôi mắt, suy nghĩ bỗng bóng tối. Môi như chôn hết cả sự tỉnh táo, chỉ còn lại giấc mộng của mơ ước. Tâm trí mất phương vào cơn Rót thêm một chén sầu thôi bỗng quên một bóng hình trôi cuối trời say hoài tóc cũng ngã sương mà tim vẫn rối như đường tơ vương Phố đêm buông tiếng đàn khôn Lời ca cũ hát chẳng ai nghe rồi Ta ngồi với bóng chính mình Nói đôi ba chuyện buồn không thành tên lốc này.

Report this wiki page